12 A 1 khóa 5

12 A 1 khóa 5

Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010

một thời để nhớ

Những ai đã từng học dưới mái trường năng khiếu đều không thể quên được những kỷ niệm dấu yêu một thời của mình: Hồi đó trường còn phải mượn cơ sở của Phan Đình Phùng, khu nhà ở cho hs nội trú thì cực kì "đặc biệt", chỉ cần đứng trên giường tầng là đầu có thể chạm trần nhà được lớp bằng giấy dầu, mùa nắng thì chao ôi là nóng. Giữa các phòng được ngăn cách bằng một vách mỏng mà sau này "những kẻ thứ ba" siêu quậy sáng kiến đục các lỗ thông nhau để từ đó có thể chui từ giường của phòng này qua giường phòng khác một cách nhanh chóng, an toàn, tiện lợi.
Ấn tượng nhất, đặc trưng nhất của khu nội trú đó là vào giờ ăn, thôi thì đủ các âm thanh của nồi niêu xoong chảo của các thìa, đĩa, tô bát,...khua khoắng ầm ĩ. Tất cả chen chúc nhau trước ô cửa vuông hò hét: 400 trăm cơm, 500 trứng, 200 đậu,... canh thì thoải mái (vì rau muống và rau ngổ dì Hùng ra ao vơ được cả nắm, thỉnh thoảng nhìn vào tô canh lại thấy mấy con sâu bị dì phanh thây chia nhỏ ra từng khúc,hic....thất kinh,hehe). Hồi đó mà chậm chân thì chỉ còn cơm cháy. Người được ưu tiên lấy cơm là thầy Hoàn đấy,hihi
Sau này khu nội trú chuyển về Đông y, phòng ốc có đỡ hơn nhưng mà cũng khiếp, rắn nhiều vô số kể. Thầy Hoàn và thầy Hộ kiêm luôn nghề bắt rắn. Nhớ nhất là các anh chị đang học thì kinh hãi thấy con rắn hổ to đùng lao tới, lần đó hình như người yêu của cô Bình phải ra tay thì phải. Còn Lan mùa đông đắp chăn nằm ngủ thấy nhột nhột nơi người, giở chăn ra thấy 1 chàng rắn...thất kinh.
Thế nhưng ở Đông Y sợ rắn thì một mà sợ ma thì 10, bao nhiêu chuyện ma được thêu dệt truyền khẩu làm cho dân nội trú buổi tối không dám ra nhà vs (xung quanh chuyện này thì 12v khóa 5 có vô số giai thoại,hehe)
Kỷ niệm về trường là chuyện dài nhiều tập,không thể kể 1 lần,....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét